Trong một buổi sáng nắng vàng rực rỡ, trên con đường rộng lớn dẫn về thành phố, có một chú Lừa lầm lũi bước đi. Trên lưng nó chất đầy những thùng hàng nặng trĩu, khiến cơ thể yếu ớt của nó như muốn gãy đôi. Ngược lại, đồng hành bên cạnh là một chú Ngựa đẹp đẽ, lông bóng mượt và gọn gàng, trang bị chỉ có một bộ yên đơn giản nhưng rất đắt giá.
Chú Lừa, thấy Ngựa đi vẻ tự phụ, đã khẽ chủ động:
– Anh bạn đẹp trai ơi, liệu có thể giúp tôi một tay không? Chỉ cần một chút sức lực, tôi sẽ bớt được gánh nặng này nhiều lắm. Với một nửa số hàng, đối với anh chỉ như là một trò đùa mà thôi!
Ngựa ngẩng đầu lên, đôi mắt kiêu hãnh lấp lánh như ánh sao đêm. Với một điệu bộ ngạo nghễ, nó phẩy phẩy cái đuôi:
– Oan ức là điều mà tôi không biết. Tại sao tôi phải chia sẻ gánh nặng với một chú Lừa như cậu? Hãy tự mà cố gắng!
Câu nói lãng tránh đó như một mũi tên bắn vào lòng Lừa, khiến nó cảm thấy tức tưởi. Với mỗi bước đi, cơ thể nó bị đè nặng, những gân cốt gào thét, nhưng khát vọng tới đích vẫn không ngừng nổi lên.
Thế rồi, trời bỗng đổ cơn mưa như trút nước. Đất trời vốn đẹp nay trở nên xám xịt, và Lừa kiệt sức đã không còn có thể tiếp tục bước. Thân hình nó ngã gục, hàng hóa đổ chồng lên, cuốn trôi mọi tia hy vọng.
Ngựa, lúc này nhìn thấy Lừa nằm bất động, khuôn mặt ra vẻ hối hận. Nhưng số phận đã an bài, nó buộc lòng phải gánh vác không chỉ những thùng hàng nặng nề mà còn cả bộ da của chú Lừa. Kẻ kiêu ngạo giờ đây phải đối mặt với nỗi khổ đau mà nó đã từng phớt lờ, không biết rằng lòng vị tha và sự sẻ chia là điều quý giá nhất.
Và từ đó, trên con đường dẫn về thành phố, bài học tỉnh ngộ vang lên trong lòng Ngựa: sự khinh thường và bỏ rơi người khác có thể dẫn đến những gánh nặng mà chính mình sẽ phải chịu đựng sau này. Hãy luôn biết sẻ chia, vì mỗi chúng ta đều không thể một mình vượt qua mọi khó khăn.
Chúc các bạn, anh, chị em có được những giờ phút thư giãn khi đọc truyện tại đây. Và hãy xem thêm các Truyện cổ tích khác tại cotichvietnam.com