Ngày xưa, ở một ngôi làng nhỏ bé nằm giữa những dãy núi hùng vĩ, có một con chó lông vàng tên là Bảo. Những sớm mai tinh mơ, khi ánh nắng đầu tiên của ngày mới bắt đầu chiếu rọi, Bảo thường chạy nhảy tinh nghịch trên những con đường đất mấp mô, nơi mà hoa dại nở rộ như một bức tranh đầy màu sắc. Giữa không gian trong lành với tiếng chim ca ríu rít, Bảo luôn tràn đầy sức sống, luôn muốn khám phá điều kỳ diệu ở mọi ngóc ngách.
Bảo rất trung thành với chủ, một cô gái dễ thương có tên là Ly. Ly là người có tấm lòng nhân hậu, luôn chăm sóc Bảo từng bữa ăn, từng giấc ngủ. Dù cuộc sống còn nhiều thiếu thốn, nhưng cả hai luôn bên nhau, cùng chia sẻ mọi niềm vui và nỗi buồn. Mỗi buổi chiều, Ly thường dẫn Bảo vào rừng để tận hưởng không khí yên bình, tâm hồn thanh thản, ngắm nhìn những bông hoa dại nở rộ và thưởng thức tiếng suối chảy róc rách.
Một ngày, khi hai chủ chó đang lang thang trong rừng, Bảo chợt phát hiện ra một con heo rừng mập mạp. Với bản năng của một con chó săn, Bảo không ngần ngại lao theo con thú. Tuy nhiên, trong một khoảnh khắc lơ đãng, Bảo đã vấp phải một hòn đá sắc nhọn, làm gãy chân sau của mình. Bảo đau đớn rên rỉ, cái chân bị thương khiến nó không thể đứng vững.
Ly, khi nhận ra Bảo đang gặp nạn, vội chạy lại ôm lấy nó, nước mắt tuôn trào.
“Bảo ơi, đừng sợ! Mình sẽ tìm cách chữa trị cho cậu.”
Cô nhẹ nhàng băng bó chân Bảo bằng những chiếc khăn tay mà mình có, nhưng Bảo chỉ có thể nằm im một chỗ, đôi mắt ngập tràn nỗi buồn. Thời gian trôi qua, chân của Bảo dần hồi phục nhưng vẫn không còn linh hoạt như trước. Dù vậy, với tình yêu thương lớn lao từ Ly, Bảo học cách sống chung với khiếm khuyết của mình.
Thế nhưng, trong suốt thời gian đó, Bảo trở nên trầm lặng hơn. Nó không còn sủa vang trời, cũng không còn lao mình theo những chú chim nữa. Một ngày nọ, khi Bảo đang nằm trong gác nhỏ, bỗng nhiên một cơn bão lớn ập đến, cuốn đi tất cả mọi thứ xung quanh. Ly hoảng hốt, vừa cố gắng bảo vệ tài sản mình, vừa lo cho an toàn của Bảo.
“Bảo, mình cần phải rời khỏi đây ngay!”
Ly kéo Bảo ra khỏi gác, nhưng Bảo, với chiếc chân yếu ớt, không thể chạy nhanh. Trong khoảnh khắc đó, Ly ôm chầm lấy Bảo, quyết tâm không để nó lại phía sau.
“Chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua, Bảo! Cậu không bao giờ đơn độc.”
Với tất cả sức lực và tình yêu thương, Ly và Bảo đã vượt qua cơn bão dữ dội. Sau cơn bão, những gì còn lại là một khung cảnh hoang tàn, nhưng tình bạn của họ lại càng trở nên mạnh mẽ hơn bao giờ hết.
Từ đó, Bảo nhận ra rằng dù chân của mình không còn mạnh mẽ, nhưng nó vẫn có thể bảo vệ Ly theo cách riêng của mình. Trong những tháng ngày tiếp theo, dù đau đớn và yếu đuối, Bảo vẫn đóng vai trò là người bạn đồng hành trung thành, có sức mạnh tinh thần vô cùng lớn lao trong lòng Ly.
Câu chuyện của Bảo truyền tải một thông điệp giản dị nhưng sâu sắc: Những khiếm khuyết không làm giảm giá trị của một người. Điều quan trọng hơn cả là tình yêu và sự hỗ trợ từ những người xung quanh. Khi chúng ta biết yêu thương và chấp nhận nhau, mọi khó khăn đều có thể vượt qua. Bảo và Ly sống bên nhau, cùng sẻ chia những niềm vui nhỏ bé, nâng đỡ nhau trong từng giây phút khó khăn, và điều đó mới là vẻ đẹp của cuộc sống.
Chúc các bạn, anh, chị em có được những giờ phút thư giãn khi đọc Truyện cổ tích Việt Nam tại cotichvietnam.com