Ngày xưa, trong một vương quốc lộng lẫy với những cánh đồng xanh mướt và các ngọn đồi trập trùng, có một nàng công chúa tên là Lila. Nàng chính là niềm tự hào của cả vương quốc với vẻ đẹp thoát tục, dáng người thanh tú như một bông hoa nở rộ vào mùa xuân. Tuy nhiên, đằng sau nụ cười tươi tắn và ánh mắt lấp lánh đó lại ẩn chứa một trái tim tham lam, luôn khao khát điều quý giá hơn bất kỳ ai.
Lila sống trong một lâu đài nguy nga với những bức tường được xây dựng bằng đá quý và được trang trí bằng vàng ròng. Dòng suối chảy róc rách bên ngoài lâu đài, phát ra tiếng thì thầm như những lời ru dễ chịu. Tuy nhiên, trong lòng nàng, một nỗi khát khao mãnh liệt luôn trỗi dậy.
Mỗi buổi sáng, khi ánh nắng rực rỡ lan tỏa khắp nơi, Lila thường đi dạo trong khu vườn rộng lớn của lâu đài. Chỗ nào nàng cũng muốn chiếm hữu, từ những đám hoa sặc sỡ đến những viên sỏi lấp lánh dưới ánh mặt trời. Một hôm, khi đang ngắm nhìn những chiếc lá đung đưa trong gió, nàng nghe thấy tiếng của một bà lão hiện ra giữa vườn.
“Công chúa xinh đẹp, hãy lắng nghe ta!” Bà lão bắt đầu, với giọng nói như tiếng xé vải.
“Bà là ai? Tôi không có thời gian cho những chuyện vớ vẩn!” Lila đáp, không thèm nhìn bà.
“Ta là một nàng tiên đã chứng kiến tấm lòng tham lam của ngươi. Nếu tiếp tục như vậy, ngươi sẽ phải trả giá”.
“Nếu ta tham lam, thì hãy ban cho ta nhiều hơn nữa!” Thực lòng Lila không mảy may suy nghĩ về những lời của bà lão. Nàng chỉ thấy tham vọng bùng nổ như một ngọn lửa không thể dập tắt.
Bà lão nhíu mày và lắc đầu. “Tham lam có thể đem lại sự mất mát lớn hơn cả những gì ngươi ước ao”.
Nàng không nghe lời bà mà chỉ cười khẩy:
“Ta sẽ có tất cả lấp lánh và vĩ đại nhất cho riêng mình!”
Và đấy, điều gì đến cũng đến. Từ hôm đó, Lila bắt đầu nhận được những điều ước của mình. Nàng có được những bùa chú kỳ diệu có thể biến mọi thứ thành vàng, và từng đêm, vàng bạc chất đống trong phòng ngủ của nàng như những ngọn núi nhỏ.
Nhưng một buổi tối, giữa dòng suy nghĩ say mê thành công và sự giàu có, nàng chợt tỉnh giấc. Mở mắt ra, Lila thấy mình bị mắc kẹt trong kho vàng của chính mình; những đồng tiền vàng đã nhanh chóng trở thành dây chuyền siết chặt quanh nàng. Lila hoảng loạn, kêu gào:
“Giúp tôi! Tôi đã lầm! Tôi muốn thoát ra!”
Khi tiếng kêu vang vọng trong từng góc tối của lâu đài, bà lão lại xuất hiện, ánh mắt bà tràn ngập sự xót xa. “Tham vọng của những kẻ tham lam chỉ đem lại khổ đau. Ngươi đã chọn, và cái giá đó là đây”.
“Tôi muốn sửa chữa!” Lila gục ngã trong tuyệt vọng. “Tôi thề sẽ không còn tham lam nữa! Xin hãy giúp tôi!”
“Vậy thì, hãy trả lại sự bình yên cho lòng mình. Chia sẻ những gì ngươi có,” bà lão nói với sự từ bi.
Với quyết tâm trong tim, Lila bắt đầu chia sẻ vàng bạc của mình với những người dân trong vương quốc. Nàng mở cửa lâu đài và mời họ vào, phát cho mỗi người một ít vàng. Dần dần, tâm hồn nàng cũng được giải thoát khỏi ảnh hưởng của tham lam.
Dù không còn nhiều vàng trong tay, nhưng Lila cảm nhận được niềm vui và sự hào phóng ấm áp hơn cả những kho báu. Chưa bao giờ cô thấy cuộc sống trở nên tươi đẹp như vậy; các nụ cười từ những người dân, ánh nắng vàng rực rỡ, và không khí trong lành bao trùm xung quanh.
Cuối cùng, bà lão đã hiện ra một lần nữa, khuôn mặt bà hiện lên nụ cười hiền hòa. “Con đã học được bài học quý giá, công chúa của ta. Hãy luôn ghi nhớ: sự thật của cuộc sống không nằm ở những gì ta sở hữu, mà ở cách ta yêu thương và chia sẻ với người khác”.
Và từ đó, công chúa Lila không chỉ trở thành người đẹp nhất trong vương quốc mà còn là biểu tượng của lòng nhân ái và sự bao dung. Nàng hiểu rằng hạnh phúc thực sự được xây dựng từ tình yêu thương và sự sẻ chia, hơn là những món của cải phù phiếm mà nàng từng khao khát. Vương quốc của nàng ngày càng phát triển thịnh vượng, không chỉ vì vàng ngọc, mà còn nhờ vào tấm lòng của một công chúa đã biết yêu thương.
Chúc các bạn, anh, chị em có được những giờ phút thư giãn khi đọc Truyện cổ tích Việt Nam tại cotichvietnam.com