Ngày xửa ngày xưa, tại một ngôi làng nhỏ xinh đẹp nằm giữa những cánh đồng lúa mượt mà và dòng suối trong xanh, có một mái nhà gỗ bình dị. Trong ngôi nhà ấy, người dân quen gọi một cô gái tên là Lan, với làn da trắng hồng và đôi mắt sáng long lanh như những vì sao đêm. Lan không chỉ xinh đẹp mà còn rất khéo tay. Cô thường may vá những bộ quần áo đẹp cho gia đình và người làng, khiến ai nấy cũng trầm trồ khen ngợi.
Một buổi chiều, khi ánh nắng vàng nhẹ nhàng chiếu xuyên qua những tán cây, Lan đang ngồi bên khung cửa sổ, tay khéo léo điều chỉnh những đường kim mũi chỉ. Bỗng dưng, chiếc kim trong tay cô trượt khỏi ngón tay, lăn lông lốc xuống sàn nhà. Lan cúi xuống tìm kiếm, và giữa những kẽ gạch thô ráp, cô đã phát hiện ra một chiếc kim thô. Nhìn có vẻ cũ kỹ và rỉ sét, nhưng Lan quyết định không bỏ qua. Cô nhặt nó lên và để vào túi.
“Khi mà chiếc kim thô này còn chưa bị bỏ đi, biết đâu nó có thể giúp được điều gì?” Lan tự nhủ.
Sau đó, trong một buổi chiều khác, khi hoa cúc ngoài vườn nở rộ và hương sắc của chúng thấm đẫm không gian, Lan đi ra chợ phiên mua sắm. Trên con đường nhộn nhịp, cô gặp một người phụ nữ lớn tuổi, với đôi mắt hiền từ nhưng đầy lo lắng. Bà đang cầm một chiếc áo cũ kĩ, giọng khản đặc vì xúc động:
“Cô ơi, tôi vừa nhận tin chồng tôi bệnh nặng, tôi muốn cầm áo đi bán để lo thuốc men. Nhưng giá cả lại quá thấp.”
Trái tim nhạy cảm của Lan như bị đè nén bởi nỗi buồn thương của người phụ nữ. Cô quyết định dùng chiếc kim thô mà cô đã nhặt trước đó.
“Bà ơi, bà hãy đưa cho tôi chiếc áo. Tôi sẽ may lại cho bà chiếc áo mới đẹp hơn, và bà có thể bán được với giá cao hơn,” Lan đề nghị.
Người phụ nữ nhìn Lan với đôi mắt rưng rưng:
“Nhưng kim của cô đã cũ, có thể không may được tốt như cô nói đâu.”
Lan mỉm cười, đáp lại đầy tự tin:
“Chỉ cần có lòng, chiếc kim thô này sẽ mang lại điều kỳ diệu.”
Và thế là, Lan đã ngồi lại bên bờ suối, nơi có những tảng đá bóng loáng và tiếng nước chảy róc rách. Cô chăm chỉ may vá, từng mũi kim thoăn thoắt đưa lên đưa xuống, mỗi mũi đều chứa đựng cả trái tim và niềm tin của cô. Khi hoàn thành, chiếc áo đã trở nên mới mẻ, lộng lẫy hơn bao giờ hết, với những hoa văn tinh xảo, đầy màu sắc.
Khi người phụ nữ nhìn thấy chiếc áo mới, nước mắt bà rơi xuống. Bà xúc động nói:
“Cảm ơn cô, tôi không biết sẽ trả ơn cô ra sao.”
“Bà chỉ cần mang chiếc áo này đến chợ và bán với giá xứng đáng. Đó là niềm vui lớn nhất đối với tôi,” Lan đáp lại, ánh mắt tỏa sáng như ánh mặt trời chiếu rọi những ngày tươi đẹp.
Người phụ nữ cầm chiếc áo đi, lòng tràn đầy cảm kích. Không lâu sau, bà đã bán được với giá cao gấp đôi so với dự đoán. Món tiền đó đã giúp bà lo cho chồng vượt qua cơn bệnh nặng.
Tin tốt lành lan truyền khắp làng, mọi người đều khen ngợi lòng tốt của Lan. Ngày ngày, cô giúp đỡ những người khác, từ người già tới trẻ nhỏ, vì lòng thương người không bao giờ cạn kiệt. Và chiếc kim thô của Lan, dù có vẻ ngoài bình thường nhưng dưới bàn tay khéo léo và trái tim ấm áp, đã làm nên những điều kỳ diệu mà chẳng ai ngờ tới.
Cuối cùng, Lan nhận ra rằng giá trị thực sự không nằm ở kim sa hay vàng bạc, mà là những hành động tốt đẹp mà chúng ta dành cho nhau. Một lòng tốt, dù nhỏ nhoi như chiếc kim thô, cũng có thể thổi bùng lên ánh sáng cho những tâm hồn đang lạc lối trong bóng tối.
Và từ đó, trong trái tim mỗi con người nơi đây, có hạt giống của lòng nhân ái được gieo trồng, nở rộ thành những mùa hoa đẹp tỏa hương khắp làng quê.
Chúc các bạn, anh, chị em có được những giờ phút thư giãn khi đọc Truyện cổ tích Việt Nam tại cotichvietnam.com