Ngày xửa ngày xưa, trong một ngôi làng nhỏ xinh đẹp, có một cô bé tên là Lila. Với mái tóc vàng óng mượt mà như những chiếc lá mùa thu, đôi mắt sáng lấp lánh như ánh sao đêm, cô bé luôn tràn đầy sức sống và sự hiếu kỳ. Nhưng Lila lại là một cô bé bướng bỉnh, không bao giờ nghe lời cha mẹ. Cha mẹ cô thường xuyên lo lắng cho cô, bởi họ luôn cảnh báo rằng không nên đi đến nơi mà chưa rõ ràng.
Một ngày nọ, trong lúc ngồi bên hiên nhà, Lila nghe được những câu chuyện kỳ bí về bà Trude – một người phụ nữ sống cô độc trong rừng sâu. Người dân trong làng đồn rằng ngôi nhà của bà chứa đầy những điều kỳ diệu, bí ẩn mà bất kỳ đứa trẻ nào cũng khao khát được khám phá. Với tính cách gan dạ của mình, Lila không thể cầm lòng.
Cô quyết định nói với cha mẹ về ý định của mình.
– Con muốn đến thăm bà Trude – Lila hồn nhiên thốt lên. – Người ta nói rằng ở nhà bà ấy có nhiều điều hấp dẫn lắm!
Cha cô, với nét mặt nghiêm nghị, đáp lại:
– Lila, con không được đi đến đó! Bà Trude nổi tiếng là người độc ác và đã làm rất nhiều điều ác. Nếu con bất chấp, cha mẹ sẽ không còn nhận con là con gái nữa!
Nhưng với tâm trạng kiên quyết, Lila vẫn quyết định lên đường. Cô bước vào rừng, nơi ánh mặt trời chỉ le lói qua những tán cây rậm rạp, khiến không khí trở nên mờ ảo và bí hiểm. Cô đã đi mãi, mãi cho đến khi ánh sáng dần phai nhạt.
Cuối cùng, Lila cũng tìm thấy ngôi nhà của bà Trude. Chiếc cổng bằng gỗ mục nát như một cánh cửa dẫn vào thế giới lạ thường. Bà Trude xuất hiện, với cái nhìn sắc lạnh cùng mái tóc bạc trắng như mây. Bà hỏi Lila bằng giọng điệu châm chọc:
– Tại sao mà con lại trông như vừa gặp ác mộng vậy?
Cô bé run rẩy đáp:
– Ôi! Những thứ con thấy thật sự đáng sợ! Trước cửa nhà, nửa đêm con nhìn thấy một người đàn ông có làn da đen như than, như thể vừa từ địa ngục bước ra.
– Đó chỉ là một người đốt củi để lấy than, – bà Trude giải thích với giọng thản nhiên.
– Rồi sau đó con lại thấy một người đàn ông có màu xanh lá cây, đứng bên cạnh.
– À, đó là một thợ săn, – bà cười khẩy.
– Và điều khiến con hoảng loạn hơn cả, là hình ảnh một người đàn ông đỏ rực như lửa, ông ta là người mổ bò.
Bà Trude chỉ cười nhẹ, rồi bỗng nhiên ánh mắt bà trở nên hung ác khi cô bé nói thêm:
– Có một bóng đen lù lù, con nhìn vào cửa sổ và thấy hình dáng ma quái với chiếc đầu đỏ như lửa đang ăn mòn tâm trí con!
Lila cảm nhận từng lớp không khí nặng nề bốc lên từ những lời nói của bà. Ánh mắt bà dường như khao khát được thấy sự sợ hãi của cô.
– Ôi chao, cuối cùng thì con đã thấy bộ mặt thật của một kẻ phù thủy! Cuối cùng thì ta cũng biết được con là ai! – bà Trude gầm gừ, cánh tay bà giơ lên.
Chỉ trong chớp mắt, Lila cảm thấy mình mất kiểm soát, một cơn gió mạnh ập đến cuốn đi tất cả. Bà Trude vung tay và biến cô bé thành một khúc gỗ, ném xuống đống lửa đang cháy bừng bừng. Khi khúc gỗ bắt đầu cháy, Lila cảm nhận được cái nóng của ngọn lửa như đang thiêu đốt cả lòng tin và sự ngây thơ của mình.
Ngồi bên cạnh ngọn lửa, bà Trude cười to và nói:
– Giờ thì ta đã rõ mọi chuyện!
Thế giới xung quanh trở nên tĩnh lặng. Câu chuyện về sự bướng bỉnh, không nghe lời khuyên nhủ từ cha mẹ của Lila trở thành một bài học cho những đứa trẻ khác, rằng sự tò mò và không kiên nhẫn có thể dẫn đến những hậu quả không lường trước được. Côn trọng lời khuyên của cha mẹ chưa bao giờ là điều thừa thãi trong hành trình tìm kiếm sự kỳ diệu và bí ẩn của cuộc sống.
Chúc các bạn, anh, chị em có được những giờ phút thư giãn khi đọc Truyện cổ tích tại cotichvietnam.com