Ngày xửa ngày xưa, tại một ngôi làng nhỏ bên bờ sông xanh biếc, có một cô gái tên là Hoa. Hoa là một thiếu nữ xinh đẹp với ánh mắt trong trẻo như nước hồ, làn da trắng hồng như cánh hoa nở rộ. Cô sống với bà ngoại móm mém trong một căn nhà nhỏ giữa những sắc màu rực rỡ của thiên nhiên. Đứng trước hiên nhà, cô thường ngắm nhìn những bông hoa cẩm tú cầu với màu sắc tươi tắn, ửng đỏ, tím lam, và xanh biếc. Những bông hoa ấy luôn mang đến cho cô niềm vui và sự hạnh phúc.
Bà ngoại của Hoa là một người phụ nữ hiền từ, luôn chia sẻ với cô những bài học về yêu thương và chăm sóc thiên nhiên. Một buổi chiều khi ánh hoàng hôn nhuộm sắc vàng cho bầu trời, bà ngoại kể cho Hoa nghe câu chuyện về nguồn gốc của loài hoa cẩm tú cầu.
“Ngày ấy, có một chàng trai dũng cảm, tên là Phong. Chàng trời sinh đã mang trong mình lòng yêu thương mãnh liệt dành cho một cô gái tên là Liên, một người con gái xinh đẹp như bông hoa.”
Bà ngoại mỉm cười khi nhớ lại. “Họ yêu nhau tha thiết, và một lần, họ hẹn hò bên dòng sông. Nhưng một biến cố đau thương đã xảy đến. Khi đi kiếm củi để chuẩn bị bữa ăn cho cả hai, Phong vô tình bị lỡ chân trượt vào dòng nước chảy xiết. Liên hoảng hốt gọi tên chàng:
“Phong ơi, hãy quay lại! Đừng để dòng nước cuốn trôi giấc mơ của chúng ta!”
Từng giọt nước mắt của Liên lăn dài trên má. Cô nhảy xuống dòng sông, bất chấp mọi hiểm nguy, vì tình yêu của cô dành cho Phong là mãnh liệt nhất. Nhưng sức nước quá mạnh, cả hai không thể thoát ra. Liên nhìn vào mắt Phong và thì thầm:
“Người đừng sợ, tình yêu của chúng ta sẽ không bao giờ phai nhạt, dù có lâm vào bất cứ hoàn cảnh nào.”
Khi hai người họ chìm vào dòng nước, một phép màu đã diễn ra. Những giọt nước mắt của Liên đã hóa thành những bông hoa cẩm tú cầu rực rỡ trên bờ sông, như là dấu ấn của tình yêu bất diệt. Từ đó, hoa cẩm tú cầu ra đời, mang theo trong mình câu chuyện về tình yêu và sự hy sinh.”
Hoa ngồi lắng nghe, lòng dâng trào cảm xúc. Cô cảm nhận được sức mạnh của tình yêu và những hy sinh vô bờ bến. Những bông hoa cẩm tú cầu bỗng chốc trở thành biểu tượng của tình yêu đẹp đẽ, những tâm tư chân thành mà hai trái tim dành cho nhau.
“Nếu có một điều quan trọng mà con nên nhớ”, bà ngoại nhẹ nhàng nói, “đó chính là tình yêu thương và lòng chân thành. Dù có khó khăn, nhưng chăm sóc cho người khác và trân trọng những mối quan hệ khăng khít là điều quý giá nhất trong cuộc sống.”
Và bạn biết không, từ đó trở đi, ngay cả khi những cơn gió đông lạnh giá thổi qua, Hoa vẫn ngẩng cao đầu, chăm sóc cho những bông hoa cẩm tú cầu. Cô thường xuyên cắt tỉa, bón phân cho chúng, trò chuyện, và hát thật khẽ những bài hát tình yêu mà cô nghĩ sẽ đến được với Phong và Liên.
Cuối cùng, nhờ sự tận tâm của Hoa, hoa cẩm tú cầu nở mỗi mùa, rực rỡ và nở quanh năm. Những bông hoa đã trở thành món quà tuyệt vời mà cô dành tặng cho bà ngoại, cho bạn bè và cho tất cả những ai đi ngang qua, không chỉ là vẻ đẹp mà còn là thông điệp về tình yêu và lòng tự ái thân thương.
Và thế là, câu chuyện về hoa cẩm tú cầu vẫn được truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác, như một lời nhắc nhở rằng tình yêu, sự hy sinh và lòng trân trọng có thể trở thành những điều kỳ diệu, khiến cuộc sống trở nên tươi đẹp và ý nghĩa hơn.
Chúc các bạn, anh, chị em có được những giờ phút thư giãn khi đọc Truyện cổ tích Việt Nam tại cotichvietnam.com