Pandore – Nàng Tiên Đầu Tiên Của Thế Gian
Ngày xửa ngày xưa, khi vũ trụ còn mới mẻ, thần Zeus, chúa tể của các vị thần trên đỉnh Olympus, đã quyết định tạo ra loài người. Tuy nhiên, khi tạo ra họ, Zeus thật phũ phàng và để họ sống trong cảnh thiếu thốn, không có một bảo bối nào để bảo vệ bản thân. Các nhân loại sống lay lắt trong bóng tối, vật lộn với nỗi sợ hãi và nguy hiểm rình rập từng giây, trong khi họ còn chưa biết đến sự tồn tại của phụ nữ.
Chứng kiến sự khốn khổ của con người, Prométhée, một vị thần tốt bụng luôn yêu thương nhân loại, cảm thấy không thể chấp nhận được sự bất công này. Trái tim của Prométhée tràn ngập thương cảm dành cho giống người, khiến vị thần này quyết định hành động. Một ngày nọ, khi các thần bất tử tụ họp ở Mecone để phân xử mối tranh chấp giữa thần linh và nhân loại, Prométhée đã dâng lên một con bò béo, chia thịt thành hai phần: một bên là phần ngon nhất được bọc trong lớp da xấu xí, bên còn lại là những miếng xương và mỡ béo ngậy. Zeus, không ngờ mưu kế của Prométhée, đã chọn phần mỡ và tức giận khi phát hiện bên trong chỉ toàn là xương.
Từ đó, Zeus lửa căm thù trong lòng. Ông quyết định rằng loài người sẽ không bao giờ có được ngọn lửa thiêng liêng của các vị thần. Nhưng Prométhée đã tiên liệu được điều này. Biết rằng Zeus sẽ không ngừng lại ở đó, thần đã lén lút xuống thiên đình, lấy một mảnh lửa thiêng của các vị thần và giấu nó trong lòng một cây sậy, mang về cho con người.
Khi ngọn lửa từ tay Prométhée được truyền bá tới khắp nơi, ánh sáng ấm áp lan tỏa, xua tan bóng tối, gần như tất cả nhân loại đều cảm nhận được sự sống mới mẻ đang trỗi dậy. Từ cõi thiên đình, Zeus bỗng thấy mặt đất bừng sáng, và cơn giận của ông bùng lên như một cơn bão.
Quá tức giận, Zeus triệu tập các vị thần lại. Theo lệnh của ông, thần Hephaïstos đã tạo ra một thiếu nữ tuyệt sắc bằng đất và nước, dáng vẻ thanh thoát như một ngọn gió mùa hè. Nàng được ban tặng sự duyên dáng từ đôi tay các nữ thần như Athéna, Aphrodite và Hermès, ai cũng đều thêm chút tài hoa cho sắc đẹp của nàng.
“Ta sẽ gọi nàng là Pandore,” Zeus quyết định.
Đưa Pandore xuống trần, Zeus giao cho nàng một cái chum bí mật và dặn dò, “Đừng bao giờ mở ra!” Vững vàng trong sắc đẹp và tài năng, nhưng tâm hồn Pandore lại mang trong mình những nỗi tò mò không thể dập tắt.
Khi đến nơi ở của Epiméthée, chàng đã bị vẻ đẹp của Pandore mê hoặc ngay từ cái nhìn đầu tiên. Cha ông đã từng căn dặn rằng không nên chấp nhận một món quà từ Zeus, nhưng trước sự quyến rũ của Pandore, chàng đã quên tất cả để tiến tới với nàng.
Thời gian trôi qua, mọi thứ trong cuộc sống tưởng chừng hoàn hảo cho đến một ngày, khi Epiméthée vắng nhà, Pandore bắt đầu cảm thấy một sự cồn cào trong lòng về chiếc chum bí mật mà cô được giao giữ.
“Chỉ một lần thôi,” nàng tự thuyết phục. “Mở ra xem sẽ không có gì tồi tệ đâu!” Cảm xúc tò mò đánh bại lý trí, Pandore quyết định mở nắp.
Ngay khi nắp chum bật ra, những cơn gió dữ dội ập vào, cuốn đi những hạt giống của những tai họa như chiến tranh, đói khổ, giả dối, và ghen ghét. Chúng bay lơ lửng trong không khí, đổ xuống mặt đất và chiếm lấy tâm hồn con người, mang đến những mảnh vụn của khổ đau.
Pandore hoảng hốt đóng nắp lại nhưng đã quá muộn. Mọi thứ xấu xa đã được giải phóng, để lại cho nhân loại một cuộc sống đáng sợ và đầy bi kịch. Cô nhìn ra ngoài, thấy cuộc sống xáo trộn và đổ nát, lòng đầy lo lắng và ân hận nhưng qua cơn hoảng loạn, sâu thẳm trong tầng sâu dong dỏng của chiếc chum, một hạt giống của hy vọng vẫn ở đó, được bảo vệ lại.
Hạt giống của hy vọng, mặc cho mọi nỗi thống khổ khác, vẫn còn lại với nhân loại. Dù cuộc sống đầy rẫy những thử thách, nhưng với hạt giống hy vọng trong tay, họ không từ bỏ. Những Giấc Mơ và Nỗ Lực của họ sẽ là ánh sáng dẫn đường cho cách tìm kiếm lại cuộc sống hạnh phúc đã mất.
Câu chuyện của Pandore không chỉ là một truyền thuyết, mà còn là một bài học quý giá cho thế giới. Dù cuộc đời có khó khăn, dù bóng tối có bao phủ, vẫn luôn có hy vọng và ánh sáng chói lọi chờ đợi ai đó dám vươn lên để tìm kiếm. Thế gian vẫn tiếp tục, bất chấp những mảnh vụn đau thương, vẫn hy vọng vào tương lai tươi sáng.
Ngày nay, trong nền văn hóa loài người, cụm từ "Cái chum của Pandore" được dùng để chỉ những tình huống khó khăn mà bề ngoài có vẻ tươi sáng nhưng bên trong ẩn chứa nhiều điều tồi tệ, nhắc nhở rằng hy vọng luôn tồn tại, ngay cả trong những thời điểm tăm tối nhất.
Chúc các bạn, anh, chị em có được những giờ phút thư giãn khi đọc truyện cổ tích Thần thoại Hy Lạp tại website cotichvietnam.com