Thần Apollon, sau khi dùng những mũi tên vàng tuyệt đẹp để hạ gục con mãng xà khổng lồ Python, đã trải qua một cảm giác luyến tiếc sâu sắc, mặc dù đó chỉ là một điều nhỏ trong cả một hành trình vĩ đại của thần. Mọi chuyện bắt đầu từ khoảnh khắc Apollon nở nụ cười chiến thắng sau mũi tên cuối cùng, khi máu của quái vật Python chảy tràn trên mặt đất. Thần ánh sáng không một chút ngần ngại, nhanh chóng trèo lên lưng Python, đứng tự hào trên thân hình đầy vảy của nó, giơ tay cao cầm lấy cây cung bạc, và hô vang:
“Chiến thắng rồi! Python đã bị tiêu diệt! Chiến thắng rồi! Python đã chết!”
Bỗng dưng, ánh mắt thần rơi vào một chú bé mảnh khảnh, khẻ bước tới với ống tên vàng trên lưng và cây cung trong tay. Với đôi cánh vàng óng ánh vương vấn sau lưng, chàng trai nhìn lên Apollon không một chút hoảng sợ, mà lại thể hiện rõ sự thờ ơ, khiến cho tâm hồn chiến thắng của Apollon chao đảo, như bị xúc phạm.
“Này, chú bé!” Apollon lên tiếng, giọng điệu chút miệt thị. “Có phải mi cũng biết bắn cung không? Đến hôm nay mà con mãng xà Python mới chết thì thực sự ta không hiểu mi cầm cung và đeo ống tên để làm gì. Thà hãy đưa cho ta ống tên vàng ấy, để ta có thể lập nên những chiến công vĩ đại hơn nữa.”
Chàng trai, với sự tức giận và lòng kiêu hãnh, đã đáp lại:
“Hỡi thần Apollon vĩ đại! Xin hãy đừng coi thường những mũi tên của ta. Ta sẽ chứng minh cho nhà ngươi thấy rằng không có ai có thể tránh khỏi mũi tên vàng của ta!”
Nói xong, chú bé vỗ cánh và bay lên, để lại Apollon chới với trong cảm xúc của kẻ chiến thắng. Ai mà ngờ được rằng chàng trai đó chính là thần Tình yêu – Éros, một thực thể mà Apollon không hề hay biết.
Éros vỗ đôi cánh nâng mình lên đỉnh núi Parnasse, nơi có tầm nhìn tốt nhất về bốn phương. Chàng lấy ra một mũi tên đặc biệt từ sau lưng, mũi tên có khả năng đánh thức tình yêu, đưa vào cây cung và bắn đi. Mũi tên đã xuyên thấu vào trái tim Apollon mà thần không hay biết, như một mũi tên vô hình, tinh tế và đầy quyền năng. Không dừng lại ở đó, Éros lại rút ra một mũi tên khác, “mũi tên giết chết tình yêu”, và bắn về hướng khác. Mũi tên đó đã bay thẳng vào trái tim tiên nữ Daphné, con gái của thần Sông Pénée, mở ra một chuỗi bi kịch vì tình yêu.
Sau khi Apollon hạ gục Python, một buổi sáng rực rỡ, thần lại mang cây cung bạc vào rừng săn bắn. Khu rừng ở Thessalie, một thứ thiên nhiên tươi đẹp dưới ánh sáng mặt trời, nơi các tiên nữ Nymphe thường đến để vui chơi và săn thú. Trong lúc đi dạo, Apollon chợt thấy Daphné, khi nàng đang vùi đầu hái những bông hoa rừng xinh đẹp. Nàng thật sự xinh đẹp, ánh sáng của tự nhiên tỏa ra từ làn da mịn màng và mái tóc vàng óng ánh của nàng. Tim Apollon rung động mãnh liệt, và một cảm xúc mãnh liệt trào dâng trong lòng, muốn được tiếp cận nàng.
Nhưng khi tiếng bước chân của Apollon chạm vào nền lá rừng, Daphné giật mình quay lại. Vừa nhìn thấy thần, nàng vội vứt bỏ bó hoa, và chạy trốn, như thể đang bỏ mạng trước một con thú dữ. Éros, với mũi tên của mình, đã tước đoạt đi ngọn lửa khao khát trong tâm hồn nàng.
“Hỡi tiên nữ xinh đẹp! Hãy dừng lại!” Apollon gọi, giọng đầy sốt ruột. “Ngươi không phải lo sợ! Ta không phải là kẻ thù của nàng!”
Nhưng Daphné chỉ càng chạy nhanh hơn.
“Đừng chạy! Ta là Apollon, con trai vinh quang của thần Zeus! Ta yêu nàng! Ta yêu nàng! Đứng lại! Đừng chạy nữa!”
Daphné phía trước vẫn không dừng lại. Biết rằng Apollon ngày càng gần, nàng cảm nhận được hơi thở nóng bỏng phía sau. Giữa lúc đó, nàng thấy trước mặt mình là con sông của cha nàng. Nàng kêu cứu:
“Cha ơi! Cứu con với! Mau lên, cứu con với!”
Nàng vừa dứt lời, một cơn rùng mình chạy dọc cơ thể. Đôi chân nàng dường như bị đóng băng, và trong giây phút đó, thân hình tuyệt mỹ biến thành một thân cây. Các ngón chân mảnh mai bây giờ đã vươn dài ra thành những rễ cây, còn tóc nàng biến thành những lá cây xanh tươi. Apollon đuổi theo đến nơi, nhưng đã muộn. Trước mặt chàng, Daphné đã hóa thành một cây nguyệt quế xinh đẹp, vươn mình tự nhiên như một phần của khu rừng.
Chàng đứng lặng, mắt mở lớn, không thể tin vào sự thật diễn ra trước mắt. Một nỗi buồn day dứt len lỏi trong lòng. Chàng đưa tay nhẹ nhàng sờ vào cành lá của cây nguyệt quế, buồn bã thốt lên:
“Hỡi nàng, người đẹp nhất trong những tiên nữ! Ta không thể ngờ rằng tình yêu chân thành của ta lại dẫn đến nỗi bi kịch này. Vì ta, nàng đã mất đi cuộc sống xuân sắc của mình. Từ nay, ta sẽ tưởng nhớ nàng qua những vòng nguyệt quế này. Chỉ những ai giành chiến thắng trong các cuộc thi mới được khoác lên mình vinh quang của lá nguyệt quế.”
Cây nguyệt quế nhẹ nhàng rung rinh, dường như hiểu được nỗi lòng của Apollon.
Có một truyền thuyết khác nói rằng sau khi Apollon hạ gục Python, thần đã thanh tẩy sự ô uế nhờ vào cây nguyệt quế. Do vậy, Apollon đã chọn lá cây này làm vật trang trí cho mình.
Một truyền thuyết thú vị khác lại cho biết, Daphné không bị Éros bắn trúng, mà cô nàng và các tiên nữ tự nguyện tránh xa những mối tình trần tục. Daphné đẹp xinh và đã làm cho một chàng trai trần thế tên gọi Leucippos say mê, trong khi Apollon cũng thích nàng. Chàng trai ấy đã cải trang thành tiên nữ để gần gũi Daphné, nhưng rồi bị phát hiện. Cuối cùng, Eros đã tạo nên một tình huống hỗn loạn, và chính trong lúc nguy hiểm, nàng đã chọn biến thành cây nguyệt quế để thoát khỏi tình cảnh đó.
Dù sao, từ đó trở đi, lá nguyệt quế đã trở thành biểu tượng của tài năng và chiến thắng, điều mà mọi người tôn vinh cho Apollon. Mọi nơi trên thế giới, những vòng hoa nguyệt quế trở thành kỷ niệm cho tinh thần bất khuất trong các cuộc thi đấu, cũng như biểu tượng cho thành công trong cuộc sống. Câu chuyện của Apollon và Daphné đã để lại bài học về tình yêu mạnh mẽ, vẻ đẹp, và sự hy sinh, trong cùng một khung cảnh hùng vĩ của thiên nhiên.
Chúc các bạn, anh, chị em có được những giờ phút thư giãn khi đọc truyện cổ tích Thần thoại Hy Lạp tại website cotichvietnam.org