Năm 1557, vào thời kỳ đầy biến động của triều đại Hậu Lê, tại thôn An Thái thuộc làng Vân Cát, huyện Vụ Bản, vùng đất Nam Định ngày nay, là nơi diễn ra một câu chuyện huyền bí. Trong ngôi nhà nhỏ giữa làng, bà Lê Thái Công đang mang trong mình mầm sống, nhưng lại đau ốm vì căn bệnh suy nhược. Trong những ngày tháng mang thai, bà chỉ thèm ăn những loại hoa quả tươi ngon, trong khi các loại thuốc men từ đông y hay tây y đều không thể chữa lành được căn bệnh kỳ quái đó.
Một buổi chiều, giữa bầu không khí ảm đạm, có một vị đạo sĩ với dáng vẻ uy nghi bước tới phòng bà. Ông ta có đôi mắt sáng như sao và trên tay cầm một cây gậy ngọc sáng ngời. Ông nhẹ nhàng nói:
“Bà Lê Thái Công, đừng lo lắng. Tôi sẽ giúp bà.”
Vị đạo sĩ thu hút sự chú ý của mọi người bằng cách đọc những câu thần chú cổ xưa, tiếng như chim hót, vang vọng khắp phòng. Khi ông vứt chiếc búa ngọc xuống đất, một sức mạnh kỳ diệu đã khiến ông Lê Thái Công bất tỉnh. Ông mơ thấy mình đang bay giữa không trung, đến vương quốc thần tiên – Thiên Đình.
Tại nơi ấy, giữa những đám mây trắng như bông, ông được tham dự một bữa tiệc linh đình do Ngọc Hoàng tổ chức. Không khí nơi đây tràn ngập hương sắc tươi đẹp, với những món ăn thơm ngon tới từ bốn phương trời. Ông chợt thấy Công Chúa Quỳnh Nương, xinh đẹp như ánh nắng, bất cẩn làm rơi chén ngọc và ngay lập tức bị đày xuống trần gian.
Khi tỉnh dậy, bà Lê Thái Công vừa sinh ra một cô con gái, xinh đẹp như trăng rằm. Ông vui mừng đặt tên nàng là Giáng Tiên, với hy vọng cô sẽ mang lại hạnh phúc cho gia đình.
Giáng Tiên lớn lên trong không khí yêu thương, gặp gỡ nỗi buồn vui của cuộc sống. Nàng không chỉ xinh đẹp mà còn thông minh, tài năng. Nàng đam mê văn thơ, có thể làm cho những khúc nhạc dịu dàng vang lên từ cây đàn, gây thương nhớ trong lòng mọi người. Ngày tháng trôi qua, đến tuổi 18, nàng kết duyên cùng Đào Lang, một chàng trai hiền lành, con nuôi của một vị quan nghỉ hưu ở cùng làng.
Thế nhưng, hạnh phúc ngắn ngủi. Ba năm sau, vào một buổi sáng tháng Ba, Giáng Tiên bỗng dưng ra đi, giữa những làn gió nhẹ hượn, như một đóa hoa tan rã. Cư dân trong làng khóc thương, bảo nàng là tiên trở về.
Ngọc Hoàng, thấy nàng chưa hết thời gian chịu đày, đã triệu hồi Giáng Tiên trở lại. Lần này, nàng xuất hiện dưới hình dáng một nữ thần thanh khiết, bên cạnh là hai ngọc nữ Quế Nương và Thị Nương. Hoàng thiên đồng ý để họ hạ phàm, và ba nàng tiên xuất hiện giữa vương quốc xanh tươi của Phố Cát, tỉnh Thanh Hóa.
Những cảnh vật nơi đây thật nên thơ: bầu trời trong xanh, cánh đồng xanh mướt, và dòng sông êm đềm chảy trôi. Ba nàng tiên đã chọn cho mình một nơi để dừng chân giữa nét thơ mộng ấy, với những tiếng thơ ca rộn ràng, tiếng nhạc du dương lan tỏa khắp nơi, khiến mọi người gần xa đều biết tiếng.
Dân làng được thụ hưởng phúc lành từ hai nàng tiên. Họ đã xây dựng một ngôi đền thờ bên sườn núi, tôn kính Công Chúa Liễu Hạnh, để thể hiện lòng biết ơn và sự tôn kính đối với người đã mang đến sự an lành và hạnh phúc cho họ. Đền thờ nhanh chóng trở thành chốn linh thiêng, nơi dân chúng tụ tập cầu xin sức khỏe và bình an.
Thời gian qua đi, Công Chúa Liễu Hạnh thường xuyên hiện ra ban phúc cho nhân dân. Danh tiếng nàng vang dội đến tận triều đình, nơi các bậc vua chúa phong nàng là Thượng Đẳng Phúc Thần.
Cuối đời Lê, một lão quan 80 tuổi nằm mơ thấy Công Chúa Liễu Hạnh xuất hiện giữa 2000 tiên nữ, ban phát cho ông một chiếu sắc của Ngọc Hoàng. Ông thấy nàng lên xe mây, với cờ xí bay phấp phới, và hàng loạt nhạc công theo sau. Tất cả như một giấc mơ đẹp, cho thấy Công Chúa đã hết hạn trần gian và quay về với cõi thần tiên.
Trong thời gian lưu lại Thanh Hóa, Công Chúa Liễu Hạnh đã đi du lịch khắp nơi, ghé thăm bao thắng cảnh, trong đó có cả Kinh Đô lẫy lừng. Có lần, nàng còn cải trang thành một cô hàng rượu, để hòa thơ với những nhân tài như Phùng Khắc Khoan và những người bạn của ông.
Khi Giáng Tiên đã trở về chốn trời cao, hai tiên nữ Quế Nương và Thị Nương vẫn ở lại, tiếp tục thực hiện các nguyện vọng của dân chúng. Mọi người đã sớm tin tưởng vào phép màu của Bà Chúa Liễu, cùng nhau tạo dựng nhiều đền thờ nơi Bà đã đầu thai, tại Phủ Giầy, Nam Định. Những ngôi đền thờ ấy trở thành các nơi linh thiêng, thu hút những tín đồ từ khắp nơi đến cầu nguyện.
Tại Hà Nội cũng xây dựng Đền Sùng Sơn, nằm trên con đường Hàng Bột, chăm lo thờ phượng cho Công Chúa Liễu. Hàng năm, vào dịp lễ kỷ niệm Công Chúa Liễu Hạnh, bầu không khí trở nên náo nhiệt với những buổi lễ hội lớn lao, nơi người dân tụ tập đông đủ, tỏ bày lòng thành kính và biết ơn đối với vị Thần mà họ tin tưởng.
Câu chuyện về Giáng Tiên và những phép lạ của Công Chúa Liễu Hạnh mãi mãi trở thành một phần trong văn hóa, tâm thức của người dân Việt Nam, nhắc nhở chúng ta về giá trị của đức tin, lòng nhân ái và tình yêu thương giữa con người với nhau trong cuộc sống này.
Chúc các bạn, anh, chị em có được những giờ phút thư giãn khi đọc truyện cổ tích dân gian tại website Cổ tích Việt Nam.