Ngày xưa, tại một ngôi làng nhỏ bé nằm ở vùng quê Hàn Quốc, có một hồ nước trong veo ánh lên sắc xanh biếc, nơi các hàng liễu rũ xuống mặt nước tạo thành những đường cong mềm mại. Nơi đây, các cư dân sống hòa thuận bên nhau, với những cây lúa chín vàng rực rỡ và những trâu bò gặm cỏ giữa các đồng xanh.
Trong làng ấy, có một cô gái trẻ tên là Yumi, tỏa sáng như một đóa hoa mùa xuân. Nụ cười của cô không chỉ làm ấm lòng người xung quanh mà còn khiến mọi thứ xung quanh như bừng tỉnh. Yumi có một trái tim nhân hậu, thường xuyên sẻ chia với người dân trong làng. Cô chăm sóc từng chồi non, từng con vật nhỏ bé mà không ngần ngại từ bỏ thời gian của mình.
Vào mùa hè, khi mọi thứ đang vào độ tươi đẹp nhất, một ngày nọ, khi Yumi vừa thu hoạch lúa, cô nghe thấy tiếng kêu lạ lùng phát ra từ hồ. Đó là một con cóc, nhỏ bé nhưng đôi mắt lại ánh lên vẻ u uất.
“Ôi, sao em lại buồn vậy?” Yumi khẽ hỏi, cúi xuống gần con cóc.
“Chị ơi, em không phải là cóc bình thường đâu,” nó nói, với giọng trầm buồn. “Em thực ra là một hoàng tử, nhưng vì mắc phải lời nguyền của một phù thủy độc ác, em đã bị biến thành con cóc này.”
Yumi bất ngờ và đau lòng. “Thế em có thể trở lại làm hoàng tử nếu có ai đó yêu thương em không?” cô hỏi, ánh mắt thể hiện sự chân thành.
“Đúng rồi! Chỉ cần một nụ hôn thật lòng từ người con gái thực sự yêu em,” con cóc trả lời, trong ánh mắt nó lóe lên hy vọng.
Mặc dù mọi người trong làng đều khuyên cô không nên dính líu với một con cóc, nhưng Yumi không thể cưỡng lại sự thương cảm và quyết tâm giúp đỡ. Cô cuối cùng đã hứa sẽ hôn con cóc. Khi môi cô chạm nhẹ vào da ẩm ướt của nó, một điều kỳ diệu xảy ra. Ánh sáng chói lọi nổ ra từ cơ thể con cóc và sau đó, trước mắt cô, một chàng hoàng tử xuất hiện. Tuy không còn là con cóc, nhưng hoàng tử vẫn giữ nét đẹp của sự kiên trì và lòng tốt, với mái tóc nâu mềm mại và đôi mắt sáng như ánh sao.
“Cảm ơn em rất nhiều, Yumi. Em làm được điều mà không ai dám làm,” hoàng tử nói, lòng tràn đầy biết ơn.
Yumi mỉm cười, nhưng ánh mắt cô lại có phần buồn bã. “Em chỉ làm những gì xuất phát từ trái tim. Em mong rằng em có thể giúp đỡ nhiều người khác như em đã giúp anh.”
Sau khi hoàng tử trở về với vương quốc của mình, Yumi không quên được những kỷ niệm và bài học mà cô đã học được. Cô nhận ra rằng tình yêu không chỉ là tình cảm dành cho người khác, mà còn là sự dũng cảm, sự hy sinh và lòng kiên nhẫn. Cô đã quyết định dành phần đời còn lại của mình cho việc giúp đỡ những ai cần, từ những con vật nhỏ bé cho đến những người hàng xóm đang khốn khó.
Cuối cùng, trong ngôi làng bình yên ấy, cô gái Yumi chẳng cần nắm giữ ngôi vị nào, nhưng trái tim của cô trở thành một kho báu vô giá, làm cho cuộc sống xung quanh tràn đầy ánh sáng và sự tử tế. Kể từ đó, người ta thường nói về cô như một hình mẫu cho lòng nhân ái, và bài học từ tình yêu thương của cô lan tỏa khắp nơi, thổi bùng ngọn lửa hy vọng cho mọi người.
Chúc các bạn, anh, chị em có được những giờ phút thư giãn khi đọc Truyện cổ tích Việt Nam tại cotichvietnam.com