Trong một đêm giao thừa lạnh giá, khi những cơn gió mùa đông thổi mạnh, tuyết như những lớp bông trắng xóa lan trải trên mặt đất, một cô bé nhỏ tuổi với mái tóc vàng óng và đôi mắt lấp lánh như những vì sao đang lang thang trên phố. Chân em barefeet, mỏng manh và lạnh buốt, chỉ còn lại đôi giày vải cũ kỹ mà mẹ để lại, đã chẳng còn tác dụng gì sau khi bị lạc mất từng chiếc do những chiếc xe ngựa vội vã chạy qua.
Những hình ảnh tăm tối và tê tái trong đêm rét mướt ấy không thể làm em nản lòng. Em rao bán diêm với giọng nói mỏng manh, nhưng khách qua đường đều hối hả, không ngừng lại một chút nào để mua một bao diêm từ tay em. Các mái nhà xung quanh sáng ánh đèn ấm áp, và hương vị của một bữa tiệc giao thừa đầm ấm hòa quyện với không khí lạnh lẽo khiến lòng em thêm nặng trĩu.
Cô bé cố gắng tìm một chỗ tránh gió, nép mình vào một góc tường giữa hai ngôi nhà. Mặc dù đã cuộn chân vào lòng để cố giữ ấm, nhưng cái lạnh thấu xương làm em không thể ngồi yên. Em nhớ về những ngày xưa có bà, khi đêm giao thừa là lúc cả gia đình quây quần bên nhau, ấm áp và hạnh phúc. Bà đã có lần ôm em trong vòng tay, nói rằng tình yêu và sự đoàn tụ sẽ luôn tồn tại, nhưng giờ đây em thấy cô đơn và lạc lõng.
Trong phút giây tuyệt vọng, em nghĩ đến việc quay về nhà, nhưng lại sợ phải nhận những lời mắng mỏ từ cha, người mà em đã thấy bực bội và cáu gắt suốt những ngày qua. Hơn nữa, trong căn gác trống trải và lạnh lẽo, gió vẫn rít qua các kẽ hở, khiến nơi đó không hề ấm áp hơn ngoài đường phố đầy tuyết. Bàn tay em đã gần như bất động vì lạnh.
“Nếu chỉ có thể quẹt một que diêm để sưởi ấm đôi tay này…” em thầm cầu nguyện, và cuối cùng, em quyết định liều lĩnh. Que diêm bén lửa nhanh chóng, ánh lửa lập loè mang lại cho em cảm giác bình yên. Đó là một ngọn lửa kỳ diệu, tỏa ra ánh sáng rực rỡ đến nỗi toàn bộ không gian xung quanh bỗng chốc như biến hóa: em thấy mình đang ngồi bên một lò sưởi ấm cúng, tiếng reo vui và hạnh phúc tràn ngập khắp nơi.
“Ôi, nếu chỉ được ngồi mãi trước ngọn lửa này, tôi sẽ không còn lo sợ cái lạnh lẽo bên ngoài.”
Nhưng niềm vui đó không kéo dài lâu, ngọn lửa tắt rụi, và chỉ còn lại không gian tăm tối. Em bỗng chợt nhớ ra rằng cha sẽ không bao giờ tha thứ cho sự thất bại trong việc bán diêm của em, lại thêm lo sợ. Bất chấp, em quẹt que diêm thứ hai và thấy mình đang đứng trước một bàn ăn hoành tráng, có món ngỗng quay tỏa hương thơm ngào ngạt. Thực phẩm ngon lành đến mức như mời gọi, làm em cảm thấy thèm thuồng.
“Hãy đến với tôi!” em nói lớn, nhưng khi ánh sáng tỏa ra, thực tại lại khắc nghiệt quay về, chỉ còn lại đường phố hoang vắng, lạnh lẽo cùng những bóng người vượt qua mà không hề nhìn thấy em.
Quyết tâm không từ bỏ, em quẹt que diêm thứ ba và thấy hiện ra một cây thông Noel điểm xuyết hàng ngàn ngọn nến lung linh, rực rỡ như những viên ngọc quý. Em đưa tay muốn chạm vào, nhưng chỉ trong tích tắc, ngọn lửa lại tắt và cây thông biến mất. “Chắc chắn có ai đó đang ra đi,” em nghĩ, nhắc nhớ về bà mà em rất yêu quý, người đã mất từ lâu.
Khắc khoải nhớ thương, em quẹt thêm một que diêm và bỗng thấy bà mình hiện ra, nụ cười tươi tắn bên ánh sáng diệu kỳ. “Bà ơi!” em gọi lớn, “Xin bà đừng để cháu ở lại nơi lạnh lẽo này. Cháu muốn đi với bà, bà ơi!”
Ánh sáng từ que diêm như hứa hẹn cho một khởi đầu mới, nhưng rồi lại vụt tắt. Trong tuyệt vọng, cô bé quẹt tất cả những que diêm còn lại. Những que diêm cháy sáng rực khắp không gian, và em thấy bà mình trở nên đẹp hơn bao giờ hết. Họ nắm chặt tay nhau và cùng nhau bay lên, rời xa mọi nỗi buồn và nghèo khổ để bước vào thế giới tươi đẹp nơi không có đau đớn hay thiếu thốn.
Sáng hôm sau, tuyết phủ kín mọi ngõ ngách, mặt trời lên tỏa ánh sáng dịu dàng nhưng không thể xóa đi ký ức về cô bé bán diêm. Một người qua đường tình cờ nhìn thấy hình ảnh cô bé nằm giữa những bao diêm, khuôn mặt vẫn hồng hào, như thể đang mỉm cười. “Cháu muốn sưởi ấm cho mình,” người ta thì thầm, nhưng không ai hiểu được rằng trong những giấc mơ cuối cùng của em là những điều kỳ diệu đã vươn đến một thế giới tốt đẹp hơn.
Chúc các bạn, anh, chị em có được những giờ phút thư giãn khi đọc truyện cổ tích tại website Cổ tích Việt Nam.