Ngày xưa, trong một ngôi làng nhỏ bé, có một người phụ nữ cao tuổi, ngày đêm mong ước có được một đứa con để bầu bạn. Mỗi sớm mai thức dậy, ánh nắng vàng rực rỡ lấp lánh chiếu qua khung cửa sổ, nhưng trong lòng bà vẫn quạnh hiu bởi sự cô đơn. Tìm kiếm hi vọng, bà đã quyết định tìm đến một mụ phù thủy nổi danh với khả năng làm cho những ước mơ trở thành hiện thực.
Khi gặp mụ phù thủy, bà cầu xin:
– Xin hãy giúp tôi! Tôi khao khát có được một đứa con, bà có cách nào để thực hiện điều đó không?
Mụ phù thủy, với ánh mắt sắc lạnh và nụ cười bí hiểm, đáp:
– Ta sẽ giúp. Hãy cầm lấy hạt lúa này. Nó đặc biệt hơn bất kỳ hạt nào khác mà con biết. Đem về và gieo vào chậu hoa nơi mà con thấy hợp.
Bà nhẹ nhàng cám ơn và rời đi với tâm trạng tràn đầy hy vọng. Thời gian trôi qua, hạt lúa ấy nảy mầm, mọc thành một cây hoa xinh đẹp với những cánh hoa cuộn tròn như một cái nụ. Hàng ngày, bà chăm sóc nó với tình yêu thương, và một ngày nọ, khuôn mặt bà bừng sáng khi bông hoa nở rộ. Giữa nhụy hoa, một cô bé xinh đẹp chỉ bằng ngón tay xuất hiện, ngồi đó như một nàng công chúa nhỏ. Bà quyết định gọi cô bé là “Bé Tí Hon”.
Bà nhanh chóng làm cho Bé Tí Hon một chiếc nôi từ vỏ hạt dẻ, với nệm là cánh hoa tím mềm mại, chăn là những cánh hoa hồng dịu dàng. Đêm xuống, Bé Tí Hon say giấc trong chiếc nôi của mình, còn ban ngày vui chơi trên bàn. Bà để một đĩa nước và những cánh hoa nổi trên đó để bé tha hồ dạo chơi như đang đi thuyền.
Một đêm nọ, khi Bé Tí Hon đang nằm say trong giấc ngủ, một con cóc béo ục ịch chui qua ô cửa kính vỡ tiến vào. Con cóc, với hình dáng không mấy dễ chịu, nghĩ trong đầu:
– Con trai ta chắc chắn sẽ hạnh phúc nếu có con bé này làm vợ.
Khi nó chộp lấy chiếc nôi, con cóc nhanh chóng lặng lẽ lùi lại ra ngoài và nhảy xuống vườn, nơi có một con suối nhỏ, bờ đầy bùn lầy, là nơi cư trú của b father and son frog. Trong khi đó, أخو الطرادذا قام بتهيأة قصر الزفاف.
Khi thức dậy, Bé Tí Hon hoảng hốt nhận ra mình đang ở giữa dòng suối, trên một chiếc lá sen lớn, xung quanh là nước. Bé cất tiếng khóc, cảm thấy sợ hãi và cô đơn. Con cóc vẫn không nhận ra Bé Tí Hon không muốn sống trong cái hang bẩn thỉu của nó.
Tình cờ, một đàn cá con nhìn thấy Bé Tí Hon, vô cùng cảm thương cho số phận của cô. Chúng quyết định hành động, bơi qua dưới chiếc lá sen, cắn đứt cuống lá khiến cho chiếc thuyền nhỏ trôi đi xa, thoát khỏi sự đuổi bắt của hai bố con nhà cóc.
Bé Tí Hon trôi qua vô vàn thành phố, nơi chim chóc ríu rít chào đón vẻ đẹp của nàng. Chiếc lá sen lướt trên mặt nước lấp lánh như vàng, mang theo Bé qua những miền đất xa lạ tuyệt đẹp. Rồi một con bướm trắng từ đâu bay đến, đậu trên lá sen, nó mang lại một chút niềm vui cho Bé.
Sau đó, một con bọ dừa xuất hiện, bắt Bé và đưa đến một cái cây. Trong lòng Bé lo lắng không biết số phận của con bướm xinh đẹp sẽ ra sao, nhưng con bọ dừa chỉ nghĩ đến những lời khen về vẻ đẹp của Bé và đã đặt Bé lên một chiếc lá to.
Thời gian trôi qua, khi mùa hè chuyển mình sang thu, Bé Tí Hon đã sống một mình trong khu rừng đầy hoa cỏ. Mỗi ngày, Bé lại tự làm cho mình cái tổ bằng cọng rơm, ăn nhuỵ hoa và uống những giọt sương mát lành. Nhưng cái lạnh của mùa đông đã đến, khiến cây cối rụng lá, và lạnh lẽo bao trùm khắp nơi.
Thật sự tội nghiệp cho Bé, khi mùa đông kéo dài làm cho tất cả mọi thứ dường như tàn lụi. Nhưng trong căn hốc ấm áp của một mụ chuột đồng, Bé đã tìm thấy chút ấm áp và thực phẩm để lấp đầy dạ dày trống rỗng của mình. Mụ chuột đồng mời Bé vào nhà, và tỏ ra rất tốt bụng:
– Tội nghiệp con bé! Hãy vào đây và ăn với ta, và nếu con đồng ý ở lại đây, ta sẽ rất vui.
Bé Tí Hon cảm động và quyết định ở lại, cùng mụ chuột đồng chia sẻ những câu chuyện vui vẻ để vượt qua những ngày đông lạnh giá. Nhưng một hôm, khi biết rằng mụ chuột đồng đã mời một người bạn giàu có qua chơi, Bé không khỏi hồi hộp. Nếu mối tình này thành công thì tương lai của Bé sẽ được đảm bảo.
Nhưng cho dù những lời hứa hẹn của mụ chuột đồng có hấp dẫn đến đâu, Bé Tí Hon vẫn không thể chấp nhận cuộc sống trong bóng tối không ánh nắng. Một buổi sáng nọ, khi ánh sáng đầu tiên của mặt trời ló rạng, Bé đã quyết định đứng dậy và dũng cảm bước ra ngoài.
Dẫu được nhắc nhở rằng, cuộc sống rộng mở bên ngoài đầy mệt mỏi, lòng nàng vẫn kiên quyết. Bé Tí Hon đã tự nhủ, như một lời hứa, rằng cô sẽ sống thật hạnh phúc và không bao giờ từ bỏ ước mơ.
Khi hè về, những cánh đồng xanh tươi lại hiện ra, trái tim Bé Tí Hon lại nhen nhóm những ước mơ. Cô đã có một quyết định mạnh mẽ, quyết định không để bất kỳ điều gì ngăn cản mình tìm kiếm hạnh phúc đích thực. Một ngày, khi Bé Tí Hon chuẩn bị cho cuộc hành trình mới của mình, cô đã rất sẵn sàng để khám phá những gì đang chờ đón phía trước.
Cuối cùng, Với tình yêu thương và sự quyết tâm, Bé Tí Hon đã tìm thấy người mà cô sẽ gắn bó cả đời, dưới ánh nắng chan hoà của một miền đất mới, nơi mà cô có thể sống như một nàng công chúa, bay nhảy giữa những cánh hoa, với một trái tim đầy yêu thương và nghị lực không bao giờ tắt. Câu chuyện của Bé Tí Hon là minh chứng cho sức mạnh của ước mơ và tấm lòng nhân hậu, rằng chỉ cần chúng ta kiên trì và giữ vững niềm tin, điều kỳ diệu sẽ đến.
Chúc các bạn, anh, chị em có được những giờ phút thư giãn khi đọc truyện cổ tích tại website Cổ tích Việt Nam.