Ngày xưa, tại một vương quốc xa xôi, có một vị vua vĩ đại, người đã ra lệnh trồng một khu vườn hoa rực rỡ nơi sân sau của cung điện để tạo ra một không gian tươi đẹp cho những buổi chiều tản bộ thư giãn. Giữa khu vườn ấy, giữa những ánh nắng lung linh, có một cây táo quý giá, với những quả táo vàng rực lấp lánh như những viên ngọc, hứa hẹn sẽ mang lại sự phồn thịnh cho vương quốc. Nhưng khi vua phái người đến đếm, quả táo quý giá đã lại thiếu đi một quả, điều này khiến vua không khỏi nghi ngờ.
Khi biết được những gì xảy ra, vị vua đầy quyền lực đã ra lệnh canh giữ cây táo vào ban đêm. Ba hoàng tử của vua lần lượt nhận nhiệm vụ bảo vệ. Hoàng tử đầu tiên, tự mãn và đầy kiêu ngạo, đã nhận trách nhiệm vào buổi đêm đầu tiên. Nhưng cơn buồn ngủ như một kẻ thù đầy sức mạnh đã đánh bại anh, và khi ánh sáng ban mai ló rạng, một quả táo lại bốc hơi khỏi cây. Hoàng tử thứ hai cũng gặp chung số phận. Tối muộn, anh đã mất phương hướng giữa những giấc mơ và sáng hôm sau, kết quả cũng không khác.
Cuối cùng, hoàng tử út, chàng trai trẻ trung và nhạy cảm, đã được vua cho phép thực hiện nhiệm vụ dù ban đầu không được tín nhiệm. Chàng quyết tâm và cố gắng không để cơn buồn ngủ đánh gục mình. Khi màn đêm kéo xuống, hòa theo tiếng lá xào xạc, chàng nghe thấy tiếng rào rào trong không khí. Nhìn ra ánh sáng dịu dàng của mặt trăng, chàng thấy một chú chim lông vàng óng ánh bay đến, mỏ chú chim chạm nhẹ vào quả táo và chàng quyết định ra tay, giương cung bắn trúng một chiếc lông của nó. Lông chim vàng rơi xuống đất, chàng nhặt lên và cất giữ cẩn thận.
Sáng hôm sau, chàng mang chiếc lông chim đến trước mặt vua và kể lại câu chuyện bất ngờ mà mình đã chứng kiến. Quần thần, những người đầy quyền lực và thông thái đã cẩn thận bàn luận. Một trong số đó thốt lên:
“- Đây là một chiếc lông quý giá, đáng giá hơn cả một vương quốc!”
Với lòng tham không đáy, vua đã phán quyết:
“- Nếu chiếc lông chim này quý giá đến vậy, ta không chỉ muốn có một chiếc, mà ta muốn sở hữu cả con chim vàng ấy!”
Hoàng tử cả, nóng lòng chứng tỏ bản thân, ngay lập tức lên đường truy tìm con chim. Trên hành trình, chàng gặp một con cáo, khôn ngoan và lanh lợi. Cáo nói:
“- Đừng bắn ta! Ta sẽ cho ngươi lời khuyên tốt. Con đường mà ngươi đang đi sẽ dẫn đến nơi có con chim vàng. Tối nay, khi đến một ngôi làng, hãy chú ý đến hai quán trọ. Một quán thì rực rỡ ánh đèn, tiếng cười nói rộn ràng, quán còn lại lại trống vẻ tiêu điều. Hãy chọn quán tồi tàn.”
Nhưng hoàng tử cả, trong tâm trí ngập tràn sự tự mãn, đã khinh thường lời khuyên của cáo và bỏ qua quán nghèo để bước vào quán vui vẻ với ánh đèn thắp sáng.
Thời gian trôi qua mà không thấy hoàng tử cả trở về, hoàng tử thứ hai cũng bước vào con đường tranh giành. Chàng cũng gặp con cáo, nhưng sự ngu muội vẫn không cho phép chàng tin vào lời khuyên. Khi tới ngôi làng với hai quán trọ, chàng lại nghe thấy tiếng gọi của anh mình từ quán đông đúc, và lại tiếp tục sa vào trò chơi mê say mà quên mất mục tiêu của mình.
Cuối cùng, hoàng tử út, dù bị phụ thuộc vào vào những điều ngăn cản, đã kiên quyết nài nỉ cha cho đi tìm kiếm chim vàng. Vua lúc đầu từ chối, nhưng sau khi thấy sự kiên trì của chàng, đã đồng ý. Chàng đã gặp lại con cáo tốt bụng, người đã giúp chàng một lần nữa. Cáo khuyên:
“- Hãy đi theo ta, ta sẽ dẫn ngươi tới nơi có con chim vàng.”
Hoàng tử vừa ngồi lên đuôi cáo, nó chạy như gió băng qua vùng rừng núi hiểm trở, và khi cả hai đến nơi, chàng đã đợi đến đêm khuya, khi bầu không khí trở nên lặng lẽ đến kỳ lạ.
Chàng theo lời cáo hướng dẫn, lặng lẽ tiến vào một lâu đài lớn, thấy những người lính đang chìm trong giấc ngủ say. Trong một căn phòng sang trọng, chàng đã thấy chiếc lồng chứa con chim vàng. Anh đã thấy nhiều quả táo vàng, ngập tràn trong căn phòng. Tuy nhiên, khi chàng nghĩ rằng việc chuyển con chim vàng vào lồng vàng sẽ là một việc làm xứng đáng, nhưng thật không may, tiếng kêu của con chim vang lên đánh thức quân lính. Họ vội vã bắt chàng và giam giữ chàng trong ngục tối.
Ngày hôm sau, hoàng tử phải đối mặt với phiên tòa, và kết quả không thể nào tránh khỏi—án tử hình dành cho chàng. Nhưng nhà vua xét cho chàng cơ hội là nếu tìm được một con ngựa vàng nhanh hơn gió thì mới có thể cứu sống mình. Hoàng tử hiểu rằng liệu có thể tìm được ngựa vàng trong tình cảnh này hay không, và chàng lại gặp lại con cáo, người bạn cũ trung thành. Cáo bình thản trấn an chàng:
“- Đừng lo lắng! Hãy tiếp tục đi thẳng, sẽ có lâu đài có chứa con ngựa vàng. Nhớ kỹ, hãy chỉ lấy yên ngựa bằng gỗ nếu không sẽ gặp nguy hiểm.”
Nhưng khi hoàng tử nhìn thấy con ngựa vàng, lòng tham một lần nữa trỗi dậy. Chàng đã không nghe theo lời cáo và chọn yên vàng, kết quả vẫn là chàng bị bắt giam.
Sau đó, chàng phải tiếp tục cuộc hành trình gian khổ để giải cứu một vị công chúa xinh đẹp ra khỏi nơi giam giữ. Cáo đã nói với chàng rằng để làm được điều đó, chàng phải chờ công chúa vào bồn tắm rồi hôn nàng. Nhưng khi công chúa đến, trái tim hoàng tử bị nhiệm vụ và cảm xúc lẫn lộn. Trong phút chốc yếu lòng, chàng đã để công chúa đến chào tạm biệt cha mẹ và hậu quả là bị bắt một lần nữa.
Cùng nhịp đập trầm lắng của trái tim, hoàng tử út đã thất bại, nhưng nhờ có cáo, chàng đã thoát khỏi giếng sâu trở lại với sự sống. Với sự giúp đỡ của cáo, chàng đã dùng sự khôn ngoan và lòng nhân ái để cứu lấy hai người anh. Và cuối cùng, khi nỗi đau hay niềm vui bắt đầu lắng xuống, hoàng tử cũng tìm được hạnh phúc cho chính mình.
Rất lâu sau, khi hoàng tử đã chiếm được trái tim công chúa, con cáo đã đến và nhắc nhở:
“- Bây giờ chỉ có một điều duy nhất còn thiếu, một việc mà chàng cần làm!”
Hoàng tử đã nghĩ mãi và chợt nhận ra điều đó—đánh đổi sự sống của cáo để chuộc lấy tự do cho người bạn trung thành nhất của mình. Với lòng biết ơn và cao thượng, chàng đã giải thoát cáo và người bạn ấy đã thực sự hóa thân thành một con người, chính là anh trai của công chúa.
Cuối cùng, cả ba sống trong hạnh phúc và ấm no mãi mãi, cùng nhau không chỉ chinh phục được tình yêu mà còn hiểu rằng lòng nhân ái và sự trung thành chính là nguồn sống lớn nhất.
Chúc các bạn, anh, chị em có được những giờ phút thư giãn khi đọc Truyện cổ tích tại cotichvietnam.com