Ngày xưa, trong một vương quốc xa xôi, có một vị vua giàu sang và quyền lực. Nhưng khi tuổi tác đã xô đẩy ông đến bên bờ cuộc đời, điều khiến ông đau đáu chính là việc chọn lựa người xứng đáng nối ngôi từ ba người con trai của mình. Hai vị hoàng tử đầu lòng đều tài giỏi, thông minh, sắc sảo, trong khi người con út, với tính tình dễ mến, nhưng lại chậm chạp và ít nói, thường bị mọi người gọi là thằng ngốc.
Ngày nọ, nhà vua triệu tập ba con trai về phòng hội. Ông nâng cao giọng, ánh mắt đầy quyết tâm:
– Các con hãy lên đường tìm kiếm tấm thảm mịn đẹp nhất. Ai đem về cho cha, người đó sẽ thừa kế ngai vàng.
Để tránh sự tranh cãi, nhà vua thổi ba chiếc lông chim bay lên không trung và nói:
– Lông chim bay hướng nào, các con hãy đi theo hướng đó.
Ku trong phần lớn bản thân mình là người đi đường đông, Khuynh lại hướng tây, và người em út thì đi thẳng về phía trước, nơi chiếc lông chim rơi ngay gần đó. Cả hai người anh cười nhạo thằng em, xem như nó không có hy vọng nào trong cuộc thi này.
Ngồi một mình nơi góc ngõ chật hẹp, thằng ngốc buồn rầu nhìn lông chim, bỗng hắn phát hiện ra một nắp hầm nằm dưới đất. Với sự tò mò, hắn nâng nắp hầm lên và bước xuống chiếc cầu thang tối tăm. Ở dưới đó, hắn thấy một cánh cửa khép kín. Khi gõ nhẹ, một giọng nói vang lên, chất chứa sự tinh nghịch:
– Này các cô gái xinh đẹp,
Này bà lão mập mạp,
Cả con chó của bà nữa,
Mở cửa cho tôi, hãy xem tôi đang đợi ai!
Cánh cửa chầm chậm mở ra, và trước mắt thằng ngốc là một con cóc to béo và một bầy cóc con. Cóc lớn mập hỏi bằng giọng trầm ấm:
– Cậu đến đây với mong muốn gì?
Thằng ngốc ngẩn ngơ nhưng kiên quyết đáp:
– Tôi cần một tấm thảm mịn đẹp.
Xâu chuỗi cuộc sống, con cóc ra lệnh cho một cóc con:
– Này các cô gái xinh đẹp,
Này bà lão mập mạp,
Cả con chó của bà nữa,
Mang về một hộp lớn cho cậu ấy!
Cóc con nhanh chóng làm theo. Khi hộp được mở ra, thằng ngốc trợn tròn mắt ngạc nhiên, bởi vì bên trong là một tấm thảm đẹp rực rỡ, mịn màng chẳng khác gì một giấc mơ. Hắn cảm ơn cóc và nắm giữ tấm thảm trong tay như một bảo vật.
Trong khi hai người anh, với ý định xem nhẹ em mình, đã quyết định mua một tấm thảm thô sơ từ một người chăn cừu, hy vọng tạo ra một ấn tượng tốt hơn với cha. Khi trở về cung điện, ai nấy đều ngạc nhiên khi thấy thằng ngốc xuất hiện với tấm thảm lung linh ánh sắc. Nhà vua, sau khi nghe thông tin, nói với quyết tâm:
– Nếu đúng như lời ta đã nói, vương quốc này sẽ thuộc về con út.
Nghe vậy, hai người anh phản đối quyết liệt:
– Không thể để thằng ngốc lên ngôi! Nó chậm chạp và ngu ngốc!
Quá mệt với sự tranh cãi, nhà vua đồng ý đặt ra một điều kiện mới:
– Ai đem về chiếc nhẫn đẹp nhất sẽ là người thừa kế.
Lần nữa, nhà vua thổi ba chiếc lông chim bay tự do. Hai người anh bỏ chạy theo hướng đông và tây, riêng thằng ngốc lại trở về hầm. Hắn gặp lại con cóc và bày tỏ mong ước tìm chiếc nhẫn tuyệt đẹp.
Cóc chỉ cần một chút thời gian để suy nghĩ, rồi nó bảo:
– Chiếc nhẫn xinh đẹp à? Để ta về lấy cho cậu!
Con cóc tự tin mang ra một cái hộp và khi mở ra, bên trong là chiếc nhẫn lấp lánh, đẹp hơn cả ánh mặt trời. Thằng ngốc vô cùng tự hào khi mang chiếc nhẫn trình vua, chỉ để thấy hai người anh lại tiếp tục mua một chiếc nhẫn tầm thường từ một cửa hàng gần đó.
Và rồi, khi hai người anh lại trầm trồ trước nhẫn của thằng em, nhà vua lại phán quyết:
– Vương quốc này thuộc về người con út.
Cảm thấy bất bình, hai anh đề nghị nhà vua cho ba cô gái thí tài. Họ nói sẽ có cuộc thi nhảy qua vòng tròn giữa đại sảnh. Với sự tự phụ, họ tin chắc rằng các cô gái nông thôn sẽ dễ dàng vượt qua, còn cô gái điềm đạm của thằng em thì chẳng thể nào vượt qua.
Nhà vua miễn cưỡng đồng tình tổ chức thi. Trong khi hai cô gái khỏe mạnh thực hiện những cú nhảy mạnh mẽ nhưng không tránh khỏi những chấn thương nhẹ, thì cô gái của thằng ngốc lại nhảy như một cơn gió, nhẹ nhàng và uyển chuyển lướt qua vòng như một vũ nữ. Cuối cùng, không ai còn có thể phản bác.
Thằng ngốc và cô gái xinh đẹp đã trở thành cặp vợ chồng hoàng gia, trị vì đất nước trong yên bình. Vương quốc thịnh vượng dưới sự lãnh đạo của một vị vua mang tâm hồn cao đẹp và lòng tin tưởng vào những người có vẻ ngoài bình thường. Bài học lớn nhất từ câu chuyện này chính là việc không nên đánh giá người khác qua vẻ ngoài, mà nên hiểu rằng trí tuệ và tấm lòng mới là điều quý giá nhất.
Chúc các bạn, anh, chị em có được những giờ phút thư giãn khi đọc Truyện cổ tích tại cotichvietnam.com