Ngày xửa ngày xưa, trong thế giới thần thánh của các vị thần Olympe, câu chuyện một lần nữa lại xoay quanh những hành động của thần Apollon. Đó là một câu chuyện đầy bi tráng, khi Apollon quyết định trừng phạt một Silène tên là Marsyas, kẻ đã đầy kiêu ngạo dám thách thức một vị thần. Marsyas không chỉ là một Silène bình thường, mà còn sở hữu thân hình kỳ dị với hai chiếc sừng dê và đuôi dê, chân cũng hình dáng giống loài vật. Marsyas sống cùng Dionysos, vị thần của rượu nho, và có tài năng đặc biệt với cây sáo mà nữ thần Athéna đã ném bỏ.
Athena, chúa tể của trí tuệ và nghệ thuật, đã tạo ra cây sáo với âm thanh trong trẻo, gợi nhớ đến tiếng hát của loài chim. Nhưng khi thổi thử, bà nhận ra vẻ đẹp của mình biến mất trong khi những âm thanh ngọt ngào vang lên. Với sự tức giận và nỗi đau, bà đã vứt bỏ chiếc sáo và nguyền rủa rằng ai nhặt được sẽ phải trả giá.
Thế nhưng, Marsyas, trong lúc lang thang trong rừng, đã tình cờ nhặt được cây sáo trong tình huống không ngờ. Ông không biết đến lời nguyền đó. Bằng sự nhiệt huyết và ý chí, Marsyas đã bắt đầu tập thổi, và âm thanh phát ra từ cây sáo của ông dần trở nên nhuần nhuyễn, thu hút mọi sinh vật xung quanh. Các chim chóc dừng lại, những chú nai gác tai lắng nghe, và cả những dòng suối mát rượi đều dường như bị cuốn hút bởi giai điệu kỳ diệu.
Dần dần, sự nổi tiếng của Marsyas được lan rộng, nhưng hy vọng và kiêu ngạo chiếm lĩnh tâm hồn ông. Marsyas, bị cuốn vào vòng tay kiêu ngạo, cho rằng không ai có thể thổi hay hơn ông. Chính vì thế, ông đã ra sức thách thức Apollon, thân vương của nghệ thuật và âm nhạc, để thi tài.
“Ta thách ngươi, Apollon! Hãy xem ai mới là bậc thầy thực thụ trong âm nhạc!” – Marsyas tự hào tuyên bố, lòng đầy tự tin.
Apollon, với vẻ điềm đạm mà kiêu hãnh, đã chấp nhận lời thách thức ấy. Các nàng Muses và vua Midas được mời làm trọng tài cho cuộc đấu tài hoa này. Nếu một trong hai người thua cuộc, người đó sẽ phải phục tùng người chiến thắng.
Cuộc thi đấu bắt đầu, Apollon xuất hiện với cây đàn cithare lấp lánh ánh vàng. Hơi thở của không gian như lắng lại trước sự hiện diện thần thánh. Ánh nắng chiếu lên những sợi dây đàn, khiến chúng sáng lên như những vì sao. Âm thanh vút cao, như mang theo từng ngọn gió, làm xao xuyến lòng người. Ngón tay của Apollon như múa trên dây đàn, biến những hợp âm thành những vũ điệu tươi vui. Đối diện, Marsyas với cây sáo trong tay, bất chấp dáng vẻ thô kệch của mình, đã cố gắng hết sức để bắt kịp.
Song vị thần, với tài năng đã được trao tặng từ khi còn trong lòng mẹ, đã dễ dàng vượt qua. Cuối cùng, ban giám khảo quyết định sẽ không mảy may nghi ngờ: Apollon thắng, danh tiếng lót lá nguyệt quế trên đầu của ngài lại rực rỡ hơn bao giờ hết.
Khi nhận lấy thất bại đó, Marsyas không còn chút kiêu hãnh nào. Ông quỳ xuống, van xin:
“Xin hãy tha thứ cho ta, o thần linh. Đáng lẽ ta không nên kiêu ngạo! Xin hãy cho ta một cơ hội để chuộc lại lỗi lầm của mình!”
Nhưng Apollon, vẫn còn bừng bừng tức giận với lòng kiêu ngạo của Marsyas, đã quyết định trừng phạt. Ngài treo Marsyas lên một cây thông, lột bỏ đi lớp da của ông, làm cho ông trở thành một bài học cảnh tỉnh cho mọi kẻ dám thách thức các vị thần. Thế giới xung quanh như tắt lịm trong nỗi đau đớn ấy, và tấm da được treo lên như một biểu tượng của sự kiêu ngạo.
Người ta bảo rằng khi tiếng sáo cất lên, lớp da của Marsyas sẽ rung động như cảm nhận nỗi nhớ điệu nhạc của chính mình. Còn khi Apollon trở về với âm thanh của tiếng đàn, tấm da lại tĩnh lặng, như thể phản bội những hơi thở của sự sống và cái đẹp.
Thời gian dần trôi, Apollon bắt đầu cảm thấy sự ăn năn trong lòng. Một ngày nọ, ngài đã quyết định biến Marsyas thành một dòng sông, cho ông có cơ hội để tiếp tục tồn tại. Dòng sông không chỉ mang dòng chảy của nước, mà cả những âm thanh của cây sáo từng vang lên trong ký ức. Đó chính là cách mà Apollon đã hoàn trả cho Marsyas cuộc sống, dù không còn hình hài con người.
Và từ những bài học thấm thía, chúng ta hiểu rằng: sự kiêu ngạo chỉ đem đến đau thương và mất mát. Thay vì thách thức, hãy biết khiêm tốn và trân trọng những gì mình có. Việc biết nhìn nhận bản thân và những giới hạn của mình chính là chìa khóa dẫn đến sự trưởng thành và cái đẹp chân chính trong cuộc sống.
Chúc các bạn, anh, chị em có được những giờ phút thư giãn khi đọc truyện cổ tích Thần thoại Hy Lạp tại website cotichvietnam.org