Ngày xửa ngày xưa, trong một ngôi làng nhỏ nằm ẩn mình giữa những ngọn núi xanh biếc, có một người phụ nữ chăm chỉ. Mỗi khi ánh sáng nhuộm vàng những tầng mây vào buổi sớm, khi chim mơ lang cất tiếng hót vang dậy, bà đã gác lại mọi nỗi lo toan, vội vã đi lên nương cách đó không xa. Bà làm việc miệt mài, đến tận khi những vì sao đầu tiên xuất hiện trên bầu trời đen, bà mới trở về, khuôn mặt đầy bụi bặm nhưng ánh mắt luôn ánh lên sự quyết tâm và chăm chỉ.
Trong một ngày hè oi ả, khi bà đang chăm sóc cây cối trên rẫy, đột nhiên thân thể bà cảm thấy choáng váng, cổ họng khô rát như lửa đốt. Lo lắng, bà tìm đến chiếc chòi nhỏ giữa cánh đồng, nhấc ống nước lên mà không thấy giọt nước nào bên trong. Cơn khát khủng khiếp như lửa thiêu đốt khiến bà phải đảo mắt tìm kiếm quanh. Bỗng nhiên, từ xa, bà nhìn thấy một dòng nước trong vắt đang chảy ra từ khe núi. Một niềm vui mới bỗng ùa đến khiến bà vội vã chạy đến. Đến nơi, bà nhận ra một quả núi to lớn, những giọt nước từ đỉnh núi chảy xuống tựa như một gã khổng lồ đang ngước nhìn trời xanh. Không do dự, bà ngửa cổ uống những ngụm nước trong mát và cảm thấy cơn khát như dịu đi ngay lập tức. Vị ngọt của dòng nước là một trải nghiệm mới lạ khiến tâm hồn bà trở nên thanh thản.
Từ khoảnh khắc đó, bà cảm thấy sức khỏe của mình khác hẳn, và bụng bà cũng ngày một lớn lên. Bà đã thụ thai, và niềm vui tràn đầy trong lòng, nhưng điều kỳ diệu đã không đến ngay lập tức. Thời gian trôi qua, chín tháng mười ngày rồi một năm, rồi hai năm, nhưng không có dấu hiệu gì của việc sinh nở. Mãi cho đến năm thứ ba, vào một ngày mà mặt trăng và mặt trời cùng chạm nhau, ánh sáng vàng dịu dàng như lòng mẹ, bà mới sinh ra ba đứa con trai bụ bẫm, kháu khỉnh và có nét giống nhau như hai giọt nước.
Ba đứa trẻ lớn lên mạnh mẽ như chính những ngọn núi hùng vĩ xung quanh. Cánh tay chúng rắn chắc khi vươn lên chạm tới những cành cây cao, đôi chân chúng chạy nhanh như gió, thậm chí chỉ một bước nhảy là có thể vượt qua một cánh rừng. Đôi mắt chúng sáng như những vì sao trên bầu trời, nhìn xa hơn cả chim ưng. Mỗi ngày trôi qua, bà mẹ lại thấy hạnh phúc và tự hào khi nhìn ba đứa con của mình khôn lớn từng ngày.
Một ngày kia, bà nói với các con:
– Khắp nơi đều còn bao điều kỳ diệu chưa khám phá. Hãy chia nhau đi đến những vùng đất mới và học hỏi điều hay, nhưng hãy nhớ quay về thăm mẹ nhé!
Nhận lãnh nhiệm vụ lớn lao từ mẹ, ba chàng trai quyết định lên đường ngay lập tức. Người em út chọn đi theo hướng mặt trời mọc. Con đường dần dần dẫn chàng đến một đồng bằng bát ngát, nơi biển cả mênh mông dập dờn theo những con sóng xanh. Từ đó, chàng quyết định ở lại và tìm kiếm một cuộc sống mới giữa cảnh đẹp thiên nhiên, mỗi ngày tắm mình trong biển xanh và ngắm hoàng hôn. Người ta gọi chàng là Ngọc, là viên ngọc quý giữa lòng biển cả.
Người em thứ hai lại quyết định đi về phía mặt trời lặn. Quá trình di chuyển của chàng dẫn đến những rừng cây rậm rạp và núi non vững chãi. Một khe suối với những làn nước óng ánh như đồng ròng giữa lòng núi đã cuốn hút chàng. Sau khi lội qua dòng nước kì lạ, chàng trở nên ngăm ngăm đen hệt như màu nước tại đây. Thấy đất đai màu mỡ, chàng dừng chân lại và dựng lên một trại nhỏ cho mình, từ đó, người ta gọi chàng là Lèo.
Còn người anh cả, với lòng yêu quê hương mãnh liệt, đã quyết định ở lại. Chàng xây dựng một ngôi nhà rông lớn nhất, cao đến tận mây. Từ đó, chàng canh giữ núi rừng, lắng nghe tiếng suối ca, nhìn hoa nhảy múa và đa dạng muôn thú trong khu rừng xanh tươi.
Thế nhưng, trong những ngày tháng bình yên ấy, một điều khủng khiếp đã xảy ra. Một con Xà tinh khổng lồ xuất hiện, với thân hình khổng lồ hơn cả những dãy núi, có đôi cánh to lớn vút lên trời xanh và vây lặn sâu dưới biển. Xà tinh đã ăn cắp ba viên ngọc ước của trời, mỗi viên có sức mạnh khủng khiếp: viên xanh gây ra bão tố, viên trắng làm nước lũ cuốn trôi, còn viên đỏ khiến lửa cháy ngút trời. Hắn ta băng qua mọi miền, tàn phá mọi thứ mà hắn đi qua.
Khi Xà tinh đến vùng quê hương của ba chàng trai, sự tàn phá của nó khiến cả bầu trời trở nên u ám, cây cối ngã rạp, mọi sinh vật trong rừng đều phải tìm chỗ nấp. Thấy thế, người anh cả bước ra với lòng quả cảm, cầm trên tay một chiếc khiên kì diệu và một con dao sắc bén.
“Ngươi đã đến để phá hoại quê hương của ta, ta sẽ không để ngươi tiếp tục!” – chàng hét lên.
Với sức mạnh và ý chí kiên cường, chàng đối đầu với Xà tinh. Khi viên ngọc xanh được giơ lên, cơn bão cũng từ đó nổi lên. Nhưng người anh cả chẳng ngần ngại, vung chiếc khiên của mình lên, biến cơn giông thành một trận gió mạnh mẽ xô đuổi kẻ thù. Hơn nửa ngày trời, cuộc chiến diễn ra ác liệt, Xà tinh thấy đã không thể giành chiến thắng, nên vội vàng thu viên ngọc lại. Tức giận, nó cầm viên ngọc trắng nhạt lên và ngay lập tức, nước lũ ào ạt tràn tới. Trước sức mạnh của dòng nước, người anh cả chợt nghĩ đến lời hứa với các em, lập tức ra tín hiệu lửa trên núi để gọi họ trở về.
Nhìn thấy ánh lửa bập bùng giữa núi rừng hoang vắng, chàng Ngọc ban đầu chỉ tưởng đó là ánh sáng của ánh mặt trời, nhưng khi ngọn lửa lớn dần, chàng mới nhận ra đó là tín hiệu cảnh báo của anh. Như một mũi tên, chàng lao về quê hương, lòng đầy bão tố lo âu.
Trở về, thấy cảnh tượng hoang tàn, chàng Ngọc tức giận và quyết tâm đánh bại Xà tinh. Ngày hôm sau, chàng đã đến sào huyệt của yêu quái. Gặp gỡ bóng dáng khổng lồ của Xà tinh, chàng không chùn bước, thét lên:
“Tao đến đây để hỏi tội ngươi, kẻ phá hỏng quê hương!”
Xà tinh tức giận, bốc viên ngọc trắng nhạt và tạo nên một cơn sóng khủng khiếp. Đứng vững như một bức tường, chàng Ngọc thi triển sức mạnh từ tâm hồn, rồi lập tức tạo ra một bức thành để ngăn cản dòng nước hung bạo. Thấy rằng kế hoạch của mình bị cản trở, Xà tinh lại bốc viên ngọc đỏ lên, và trút xuống những đám khói cuồn cuộn, lửa dữ dội làm rừng cây bốc cháy.
Người em út bây giờ phải chạy về biển để bảo toàn tính mạng, trong khi người anh cả lại tiếp tục chiến đấu. Nhìn thấy cảnh tượng yêu quái tàn phá, dân làng đã tập hợp lại nhau, quyết định làm một chiếc thang dài, đưa người anh cả lên hỏi trời có cách nào giúp đánh bại Xà tinh không.
Sau khi nghe câu chuyện, Trời phán:
“Xà tinh quả là có nhiều phép thuật, nhưng các cháu cũng không hề yếu kém. Hãy gọi các em về, cùng đồng lòng hợp sức lại để chống lại nó.”
Thế là người anh cả đã lên đỉnh cao, đốt lửa và thu hút sự chú ý của các em. Ba anh em tụ lại, sức mạnh kết hợp tạo nên một hiệp đồng không thể ngăn cản. Họ đến sào huyệt của Xà tinh, quyết tâm chấm dứt những tội ác của nó.
“Xà tinh! Hôm nay mày sẽ trả giá cho tất cả!” – người anh cả tuyên bố, giọng thách thức vang vọng cả vùng núi.
Trận chiến hùng tráng bắt đầu, lần lượt ba viên ngọc của Xà tinh được đưa ra, nhưng với sự đoàn kết, thông minh và sức mạnh của nhau, cuối cùng ba anh em đã chiến thắng. Xà tinh kiệt sức, không còn khả năng kháng cự, biến hình thành một dãy núi trơ trọi. Từ đó, núi rừng lại trở về với vẻ đẹp bình yên, mùa màng bội thu, cá tôm đầy bến cảng.
Ba chàng trai dũng cảm sau những tháng ngày ý nghĩa gắn kết đã chia xa, mỗi người tìm hướng đi cho riêng mình nhưng luôn nhớ về quê hương. Câu chuyện của họ đã trở thành truyền thuyết, nhắc nhở mọi người rằng sức mạnh đến từ sự đoàn kết và yêu thương, và những kỳ tích chỉ có thể được thực hiện khi con người đứng bên nhau.
Cho đến nay, dân làng vẫn thường nhắc về người anh cả, với tài năng múa khiên bạt gió, người em út Ngọc có cách trị dòng nước, và người em thứ hai Lèo khéo léo chống lửa. Họ chính là biểu tượng cho đức tính kiên cường và sáng tạo của con người trước mọi thử thách.
Chúc các bạn, anh, chị em có được những giờ phút thư giãn khi đọc truyện cổ tích dân gian tại website Cổ tích Việt Nam.